Community / Users list / soankieuolaungungbich



soankieuolaungungbich avatar

soankieuolaungungbich


Soạn Bài Kiều Ở Lầu Ngưng Bích Chi Tiết – Phân Tích Nỗi Buồn Của Thúy Kiều

Nguyễn Du với kiệt tác "Truyện Kiều" đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả về hình ảnh người phụ nữ tài hoa nhưng bạc mệnh – Thúy Kiều. Trong đó, đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" là một trong những khúc đoạn chứa đựng nỗi buồn sâu thẳm của Kiều khi nàng bị giam cầm tại lầu Ngưng Bích. Bài viết này sẽ soạn bài kiều ở lầu ngưng bích ngắn nhất, giúp bạn đọc cảm nhận được sự đau đớn và cô đơn của nàng Kiều.

Giới thiệu về đoạn trích

Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" nằm ở phần giữa của "Truyện Kiều", khi Thúy Kiều bị Tú Bà giam giữ tại lầu Ngưng Bích, sau khi bị bán vào lầu xanh. Đây là khoảng thời gian Thúy Kiều rơi vào tuyệt vọng, không còn hy vọng về tương lai. Mọi thứ xung quanh nàng chỉ là cảnh sắc thiên nhiên lạnh lẽo và sự cô độc của bản thân.

Trong đoạn trích, Nguyễn Du đã sử dụng tài tình biện pháp tả cảnh ngụ tình, thông qua việc miêu tả cảnh vật, tâm trạng của Thúy Kiều được bộc lộ rõ nét, làm nổi bật sự cô đơn và nỗi buồn vô tận của nàng.

Phân tích tâm trạng Thúy Kiều

Khi bắt đầu đoạn trích, Nguyễn Du miêu tả cảnh lầu Ngưng Bích qua con mắt của Thúy Kiều:

"Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân,
Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung."

Câu thơ mở đầu gợi tả không gian cô tịch của lầu Ngưng Bích. Cụm từ "khóa xuân" vừa gợi sự chặn đứng của mùa xuân, vừa nói lên tình cảnh bị giam cầm, mất đi tự do của Thúy Kiều. Cảnh "non xa", "trăng gần" càng làm tăng thêm cảm giác xa vời, cô độc. Nguyễn Du đã khéo léo sử dụng cảnh thiên nhiên để làm nổi bật nỗi lòng của nhân vật chính.

Tiếp theo, Nguyễn Du mô tả rõ nét nỗi nhớ của Thúy Kiều qua hình ảnh cha mẹ và Kim Trọng:

"Tưởng người dưới nguyệt chén đồng,
Tin sương luống những rày trông mai chờ."

Nỗi nhớ Kim Trọng hiện lên đầu tiên, bởi đó là mối tình đầu của nàng, tình yêu chân thành mà Thúy Kiều từng hứa hẹn trăm năm. Từ "tưởng" và "luống" gợi lên nỗi tiếc nuối và sự bất lực của Kiều khi không thể giữ được lời thề với Kim Trọng. Hình ảnh "chén đồng" và "tin sương" thể hiện sự cách trở về không gian và thời gian, khiến cho nỗi nhớ càng trở nên vô vọng.

Sau đó, Kiều nhớ về cha mẹ:

"Xót người tựa cửa hôm mai,
Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ."

Hình ảnh cha mẹ già yếu, tựa cửa ngóng trông con gái trở về là nỗi đau lớn nhất của Thúy Kiều. Nàng cảm thấy mình là người có lỗi khi không thể ở bên chăm sóc cha mẹ, khiến nỗi dằn vặt càng thêm sâu sắc.

Xem thêm : soạn bài thúy kiều ở lầu ngưng bích

kieutruoclaungungbichsoan.jpg

Cảnh ngụ tình

Một trong những điểm nổi bật trong đoạn trích này chính là biện pháp tả cảnh ngụ tình – thông qua việc miêu tả cảnh thiên nhiên, Nguyễn Du làm nổi bật tâm trạng Thúy Kiều.

"Buồn trông cửa bể chiều hôm,
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa."

Bốn câu thơ cuối là hình ảnh thiên nhiên rộng lớn nhưng vắng lặng, tượng trưng cho nỗi cô đơn của Thúy Kiều. Hình ảnh "cửa bể chiều hôm" mang đến cảm giác mênh mông, xa vời, như chính cuộc đời không bến đỗ của Kiều. Cảnh "cánh buồm xa xa" gợi lên hy vọng mờ nhạt, nhưng càng xa dần, như những ước mơ không thành của nàng.

Cảnh vật tiếp tục được miêu tả:

"Buồn trông ngọn nước mới sa,
Hoa trôi man mác biết là về đâu."

Hình ảnh "hoa trôi" gợi lên cuộc đời bấp bênh, không phương hướng của Thúy Kiều. Nàng tự ví mình như cánh hoa rơi giữa dòng, không biết trôi dạt về đâu. Điều này cho thấy sự mất mát, tuyệt vọng của Kiều khi nàng không thể kiểm soát được cuộc đời mình.

Kết luận

Qua bài soạn bài Kiều ở lầu Ngưng Bích chi tiết, chúng ta có thể thấy rõ tài năng của Nguyễn Du trong việc khắc họa nỗi buồn, nỗi cô đơn của Thúy Kiều thông qua việc miêu tả cảnh thiên nhiên. Thông qua đoạn trích này, độc giả cảm nhận được sự đau đớn, dằn vặt và tuyệt vọng của Kiều khi bị giam cầm, xa cách người thân và tình yêu. Đây chính là một trong những đoạn trích giàu cảm xúc và thể hiện rõ nét bi kịch của nhân vật Thúy Kiều trong "Truyện Kiều".

Xem thêm : soạn bài thúy kiều ở lầu ngưng bích

#soanvan9, #soan_van9, #soanvan9_vntre

No result.